làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới . ' Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới- Nước bao vây cách biển nửa ngày sông' . Có lẽ quê hương trong tâm trí của mỗi 1 con người Việt Nam là mái đình, là giếng nước, là canh rau muống vs cà dầm tương.
Luận điểm 2: Phân tích hai câu thơ đầu "Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:Nước bao vây cách biển nửa ngày sông".Khi phân tích bài Quê hương, ngay hai câu thơ đầu, độc giả đã thấy được dáng hình quê hương yêu dấu của tác giả.
"Làng tôi vốn làm nghề chài lưới: Lân". (2) Sự chân mộc ấy, phải chăng được kết tinh từ cuộc sống những người nông dân ở "làng chài lưới" quê ông. Vậy mà, khi đọc lên, không ai, lại không cảm thấy nao lòng khi nghĩ về làng quê của mình. Bởi lẽ, đã là
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới: Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông. Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng, Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá . Chiếc thuyền nhẹ băng như con tuấn mã Phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trường giang. Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Năm 1939, vừa tròn 18 tuổi, đang học Trung học ở Huế, ông viết bài thơ "Quê hương" gửi gắm bao tình thương nhớ, tự hào. "Làng tôi" mà nhà thơ trìu mến nhắc tới là một làng chài nằm ở hạ lưu sông Tra Bồng, thuộc huyện Bình Dương, tỉnh Quảng Ngãi. Xem lời giải Bình giảng 8 câu đầu bài "Quê hương" của Tế Hanh: "Làng tôi ở bao la thâu góp gió"
- Em ở làng Sơn Hạ. Sơn Hạ! Đó là một tiếng sét bên tai Vĩnh. Vì đó là một cái làng khuất nẻo ở bên kia sông mà giai làng thì vừa làm nghề chài lưới vừa làm nghề trộm cướp, gái làng thì đĩ thõa, anh em trong họ hỗn dâm là thường. Vĩnh khẽ kêu lên:
Cha làm nghề chài lưới bên sông Quát, mẹ bán hàng nước ở bến đò. Cuộc sống bần hàn của một gia đình ngư dân nghèo khó và sớm mồ côi cha đã khiến Phạm Hữu Thế rất vất vả, phải chài lưới, cào hến giúp mẹ kiếm ăn ngay từ nhỏ.
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới Nước bao vây cách biển nửa ngày sông Một lời tự bạch đầy ngọt ngào sâu lắng về quê hương mình. "Vốn" là đã có từ lâu,đã làm nghề chài lưới từ lâu. Không yêu quê hương,không ngẩng cao đầu kiêu hãnh về quê hương thì sao Tế
thracajzodu1977. Bài `1` `a` Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ Miêu tả, tự sự. `b`Biện pháp tu từ So sánh, ẩn dụ ⇒ Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã. Nhân hóa Rướn thân trắng bao la thâu góp gió... `c`ND Ca ngợi vẻ đẹp của làng chài lưới,công việc của người làm nghề chài lưới luôn phải dãi dầm sương gió ở nơi bến sông. Chất muối mặn nồng ngấm vào hình ảnh người dân quê hương cũng như ngấm sâu vào tâm trí của họ. `d` Bài học rút ra Phải biết yêu quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mình, đi đâu cũng mang theo nỗi nhớ thương da diết không thể quên của quê hương ta. `e` Quê hương là nơi ta sinh ra, là nơi chôn rau cắt rốn của mình. Khi đi đâu, tôi cũng da diết, mang nỗi nhớ thương quê hương. Quê hương tôi đã chan chứa bao nhiêu kỉ niệm đẹp tuyệt vời. Tôi đã trải qua những ngày tháng bình yên, ở đó tôi có biết bao nhiêu đứa bạn thân thuở thiếu thời. có biết bao nhiêu là trò chơi, nhớ nhất là những trò chơi nghịch ngợm từ thời tấm bé. Tôi luôn yêu quê hương của mình cả trái tim, với tình cảm thân thương sâu `2` `a` Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ Biểu cảm, miêu tả, tự sự. `b`Biện pháp tu từ So sánh, ẩn dụ ⇒ Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng. ⇒ Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã. Nhân hóa Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang.